Diệp Bắc Minh lấy ra bức ảnh đen trắng, đối chiếu một lượt, cả người kích động!
“Đúng là nơi này rồi…”
Soạt!
Anh bước ra một bước đi trên không!
“A, anh… biết bay?”
An Nhã sượt sượt lùi lại, kinh hãi hô một tiếng.
Lục Khi Sương cũng mở to đôi mắt đẹp, vẻ mặt không dám tin: “Ngài ấy biết bay, đó là thần thông cảnh giới gì chứ?”
Vạn Lăng Phong đã từng thấy Diệp Bắc Minh đi trên không, bây giờ thấy lại lần nữa, cũng rất chấn hãi!
Diệp Bắc Minh đáp xuống vị trí của mẹ đứng như trên bức ảnh, nhìn khắp xung quanh.
“Năm đó là một đám võ giả đã bao vây tấn công mẹ của mình ở đây ư?”
“Bọn họ là những ai?”
Đôi mắt của Diệp Bắc Minh đầy sát ý!
“Bất luận họ là ai, thì đều phải chết!”
Bỗng nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền âm đến: “Cậu nhóc, dưới lòng đất có chôn thứ gì đó, rất sâu, khoảng ba trăm mét!”
“Có khí tức của mẹ cậu, là đồ của mẹ cậu để lại cho cậu”.
Diệp Bắc Minh động ý niệm.
Cùng chia sẻ cảm nhận với tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Quả nhiên.
Có một cái hòm sắt màu đen ở vị trí dưới lòng đất ba trăm mét xuất hiện trong đầu.
Đào lên!
Đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666644/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.