“Ai dám ra tay? Chết!”
Diệp Bắc Minh lướt nhìn xung quanh!
Đôi mắt băng lạnh!
Những người khác của Đường Môn không dám tiến lên, kinh hãi nhìn tất cả.
Cách cách cách!
Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long, bước từng bước đi đến: “Ấy, tôi còn muốn luyện thêm mấy chiêu cơ, ông không được rồi”.
“Phụt!”
Đường Phá Thiên tức đến phun ra một ngụm máu tươi, đổng tử co mạnh: “Mày… mày có cảnh giới gì?”
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Võ vương”.
“Không thể nào!”
Đường Phá Thiên gầm thét một tiếng: “Làm sao mày có thể mới chỉ cảnh giới võ vương được?”
“Võ vương làm sao có thể vượt cảnh giới giết võ tông? Mày cũng là võ tông sơ kỳ? Hay là võ tông trung kỳ?”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn Đường Phá Thiên.
Đường Phá Thiên không ngừng lắc đầu: “Không đúng, mày mới hai mươi ba tuổi!”
“Làm sao có thể có thực lực võ tông?”
Ông ta suy sụp, chửi mắng: “Diệp Bắc Minh, mẹ kiếp, rốt cuộc mày là quái vật gì!”
“Lên đường thôi”.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh bình tĩnh.
Vô cùng ung dung!
Giơ cao kiếm Đoạn Long!
Đường Phá Thiên sợ đến run cầm cập, trong mắt chỉ còn lại nỗi sợ kinh hoàng!
Ông ta hối hận rồi!
Ông ta không nên chọc vào thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666481/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.