“Thực ra chuyện này, tôi đã phát hiện ra từ lúc ký điều ước với cậu rồi”.
“Cơ thể của cậu, từ nhỏ đã từng được người khác rửa gân dẹp tủy một lần”.
“Hơn nữa, đó là kiểu rửa gân dẹp tủy triệt để, thay đổi thiên phú luyện võ của cậu”.
“Đồng thời cơ thể này của cậu vốn đã rất nghịch thiên, thích hợp tu võ”.
“Lại thêm rửa gân dẹp tủy, cậu mới có tốc độ tu luyện nghịch thiên như hiện giờ!”
Diệp Bắc Minh lại ngẩn người.
Trong phút chốc, anh nghĩ đến rất nhiều việc.
Chẳng lẽ là mẹ của mình đã làm tất cả việc này?
Đúng rồi!
Chắc chắn là mẹ làm.
Nếu không, làm sao bà ấy lại thu thập dược liệu khắp nơi.
Từ Giang Nam đến Long Đô, rồi đến Hương Đảo, cuối cùng còn đến Đông Doanh.
Ban đầu.
Diệp Bắc Minh còn tưởng rằng mẹ mình bị thương, cần dược liệu để trị thương.
Bây giờ vừa nghe tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích, Diệp Bắc Minh liền hiểu ra.
Mẹ thu thập dược liệu, không phải là để trị thương, mà để rửa gân dẹp tủy cho mình!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu nhóc, cậu rất thông minh, chắc là biết mẹ cậu thu thập dược liệu để làm gì rồi chứ?”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Tôi hiểu rồi”.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẽ cười một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666448/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.