Lý Gia Hinh tỉnh lại, thấy quần áo mình xộc xệch, rồi lại nhìn Diệp Bắc Minh: “Tôi… tôi bị Tiêu Dịch làm nhục rồi ư?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi đến vẫn kịp lúc, cô không sao”.
Lý Gia Hinh thở một hơi nhẹ nhõm.
Nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt cảm kích.
Liền sau đó.
Cô ta lại như nghĩ đến điều gì, căng thẳng hỏi: “Anh Diệp, Tiêu Dịch đâu?”
“Chết rồi”.
Diệp Bắc Minh thản nhiên trả lời.
Đồng tử của Lý Gia Hinh giãn to: “Cái gì?”
“Tiêu Dịch chết rồi? Anh đã giết anh ta?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên gật đầu: “Ngoài Tiêu Dịch, còn có đồng đội nữ của hắn ta nữa”.
Lý Gia Hinh soạt một cái đứng bật dậy, lấy điện thoại ra: “A lô, chuẩn bị cho tôi vé máy bay ra nước ngoài ngay lập tức”.
“Luôn bây giờ, ngay lập tức!”
“Đúng, phải nhanh, càng nhanh càng tốt”.
Sau đó cô ta nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, bây giờ anh ra sân bay ngay, ra thẳng nước ngoài đi”.
“Tiêu Dịch và Tiêu Tuệ là người của gia tộc cổ võ, nhà họ Tiêu biết chuyện này sẽ không tha cho anh đâu”.
“Anh là võ giả, chắc là biết gia tộc cổ võ nghĩa là gì!”
“Bây giờ anh đi luôn thì vẫn còn kịp”.
Diệp Bắc Minh thản nhiên nhìn Lý Gia Hinh: “Bọn họ chết ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666341/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.