Lâm Thương Hải đứng ở một bên.
Ông ta được Diệp Bắc Minh thay đổi dung mạo, đóng giả Diệp Bắc Minh đến Hương Đảo, lừa tất cả mọi người.
“Thiếu chủ, rất tiếc, tôi gần như không điều tra được gì”.
“Thương hội Hội Phong thành lập hơn một trăm năm, công tác bảo mật vô cùng tốt”.
“Cho dù cậu là hội viên của thương hội Hội Phong, cũng là các quản lý chia ra tiếp đãi, không biết tên của mẹ cậu”.
“Không biết bà ấy đã gửi đồ gì, chỉ biết mốc thời gian không chính xác lắm là khoảng hai mươi ba năm trước, rất khó điều tra được bà ấy đã gửi thứ gì ở đây”.
Diệp Bác Minh khẽ gật đầu.
Không trách tội Lâm Thương Hải.
Anh không có chút manh mối nào, trực tiếp bảo Lâm Thương Hải đến điều tra.
Thực sự là làm khó người ta rồi.
“Xem ra chỉ có nhờ Cửu sư tỷ ra mặt rồi”.
Tút tút tút!
Diệp Bắc Minh gọi điện.
Trung Hải.
Trên sân thượng một tòa nhà ở Ma Đô, có một cô gái đang nghe điện thoại, bất mãn nói: “Tiểu sư đệ, cuối cùng đệ cũng nhớ đến tỷ rồi ư?”
“Đến Trung Hải mà cũng không tìm tỷ?”
“Bây giờ mới gọi điện, là chịu tội phải không?”
Diệp Bắc Minh cười nói: “Cửu sư tỷ, là vì đệ bận quá mà”.
“Đệ tạ tội với tỷ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666267/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.