Diệp Bắc Minh nhận lời.
Hai người rời khỏi phủ Diệp, lái xe đến con đường nhỏ gần Cao Trung.
Nơi này không phồn hoa như trung tâm thành phố, vô cùng yên tĩnh.
Hai người sánh vai bước đi.
Bỗng nhiên, Hạ Nhược Tuyết ôm cổ của Diệp Bắc Minh, đặt một nụ hôn lên môi anh.
Diệp Bắc Minh ngẩn người, cơ thể cứng đờ.
Anh không ngờ Hạ Nhược Tuyết lại đánh úp đột ngột, hơn nữa… anh cũng không tránh được!
Đúng thế, Hạ Nhược Tuyết hành động quá nhanh.
Ừm, mình không tránh được!
“Diệp Bắc Minh… tớ thích cậu”.
Hạ Nhược Tuyết bất ngờ tỏ tình.
“Đây là lần thứ hai tớ tỏ tình rồi, đừng từ chối tớ nữa, được không?”
“Cho dù cậu chỉ thích tớ… một tháng…”
Diệp Bắc Minh rất bất ngờ, anh đang định lên tiếng.
“Phụt!”
Tiếng có người rơi xuống nước vang lên, gây tiếng động rất lớn.
Diệp Bắc Minh nhìn về phía bên này, thấy một bóng người quen thuộc đang giãy dụa dưới nước!
“Ngư Ấu Vy?”
Dưới nước lan ra một mảng máu đỏ, cô ta đã bị thương.
Diệp Bắc Minh bỏ lại một câu: “Nhược Tuyết, đợi tớ một lát”.
Vút người lên.
Nhảy vào trong hồ Hộ Thành.
Anh dẫm chân lên mặt nước, lướt về phía Ngư Ấu Vy như chuồn chuồn đạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666207/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.