Sau chấn động ngắn ngủi, Trần Quần An cười nói: “Là Bắc Minh à, tôi sớm đã nghe nói cậu trở về, vẫn luôn chưa gặp được cậu”.
“Năm năm rồi, thảm kịch năm đó của nhà họ Diệp, tôi vô cùng đau đớn!”
“Trở lại là tốt rồi, cậu bảy Diệp trên trời có linh thiêng, có thể được an ủi rồi”. Sau khi nói xong, Trần Quần An còn ngẩng đầu nhìn trời, trong ánh mắt giống như có nước mắt đang chuyển động.
Dối trá!
Giả tạo!
Vô sỉ!
Diệp Bắc Minh nhớ rõ, lúc trước Trần Quần An mở miệng là gọi bố của anh Diệp đại ca.
Hiện giờ, không còn gọi Diệp đại ca, gọi thẳng tên cậu bảy Diệp!
Diệp Bắc Minh cười đầy thâm ý: “Trần Quần An, nghe nói sau khi bố tôi chết, nhà máy ông ấy để lại hiện tại đã rơi vào tay ông?”
Trần Quần An sửng sốt, chợt cười nói: “Đúng vậy, Bắc Minh à, cậu không biết, năm đó sự việc rất phức tạp”.
“Ồ, phải không? Phức tạp đến mức nào?”, Diệp Bắc Minh cười mỉm nhìn Trần Quần An.
Trần Quần An nhìn nụ cười mang theo chút giễu cợt này của Diệp Bắc Minh, trong lòng ông ta dâng lên ngọn lửa giận!
Cái thằng nhãi con!
Mày có thái độ gì đây?
Ông đây bây giờ là ông Trần của Giang Nam! Buôn bán với người Đông Doanh!
Nếu không sợ thực lực võ đạo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3665899/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.