“Uyển Nhi, nhanh đi tìm đi!”
“Vâng!”
Nam Cung Uyển chạy xuống tìm kiếm.
Tầng thứ năm!
Tầng thứ tư!
Tầng thứ ba!
Dựa theo bản đồ trong tay, cô ta đã gần như tìm kiếm vô số lần.
Nhưng vẫn không phát hiện ra tung tích của Diệp Bắc Minh!
Giờ phút này, tầng thứ ba của tháp Phù Đồ đã hoàn toàn sụp đổ.
Cánh cửa thông giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba cũng đã sắp hoàn toàn bị chặn lại.
Nam Cung Uyển muốn tiến vào tầng thứ hai cũng không được!
Nam Cung Uyển cầu xin: “Sư phụ, hãy giúp con tiến vào tầng thứ hai!”
Giọng nói của hư ảnh người phụ nữ lạnh như băng: “Uyển Nhi, vi sư đã làm quá nhiều rồi!”
“Vận mệnh của tên nhóc kia đã là như vậy rồi!”
“Không được, sư phụ, cầu xin người!”
Nam Cung Uyển quỳ trên mặt đất.
Cô ta cũng không biết vì sao mình lại phải làm ra hành động này với một “người xa lạ” đã cướp đi sự trong sạch của mình!
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Mặt đất và vách tường xung quanh nổ tung, không gian mai một.
Hư ảnh người phụ nữ lắc đầu: “Uyển Nhi, tất cả đã không còn kịp rồi!”
Đôi mắt Nam Cung Uyển đỏ bừng: “Sư phụ, nếu người không giúp con, con sẽ đi chết!”
“Uyển Nhi, khi lực lượng của sư phụ bao phủ lấy con, con muốn chết cũng không thể chết được rồi”.
Hư ảnh người phụ nữ khẽ cười một tiếng: “Chờ ngươi trở lại Đại Lục Thượng Cổ, sư phụ giao ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3522391/chuong-1982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.