Chỉ có Ô Đạo Hành và Ô Đạo Sinh hứng thú mỉm cười.
Sát Chủ lạnh lùng nói: “Cho dù bà là thái thượng trưởng lão của Thần Kiếm Môn thì cũng không thể làm nhục trưởng lão của Thanh Huyền Tông tôi như vậy chứ?”
Diệt Tuyệt Thượng Nhân nhíu đôi mắt đục ngầu lại: “Ồ, sát khí thật nặng!”
“Bà cũng quỳ xuống cho lão thân!”
Bà ta đưa bàn tay gầy guộc ra đè xuống trong không khí, một khí thế như Thái Sơn áp đỉnh rơi xuống.
Sát Chủ dùng toàn lực phản kháng, nhưng vẫn không địch lại.
Bà ta phun ra một ngụm máu tươi sau đó quỳ rạp xuống đất!
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người của Thanh Huyền Tông đều tuyệt vọng.
Thế mà hai vị thái thượng trưởng lão còn không thể chịu đựng được một chiêu của Diệt Tuyệt Thượng Nhân?
Diệt Tuyệt Thượng Nhân không tiếp tục đối phó với hai người nữa, mà lạnh lùng nhìn về phía Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, có nhiều người ra mặt vì cậu thật đấy!”
“Đồ nhi ngoan của tôi cũng thích cậu, xem ra cậu không đơn giản đâu!”
Bà ta nhếch miệng cười một tiếng: “Lão thân thích giết những thiên tài có bối cảnh nhất, không biết lúc tôi nghiền nát đầu của cậu, những người này sẽ có vẻ mặt gì đây?”
Một khí thế cường đại hội tụ trên người Diệt Tuyệt Thượng Nhân, vào lúc bà ta sắp ra tay.
“Đừng mà!”
Hạ Nhược Tuyết đứng chắn trước người Diệp Bắc Minh: “Diệt Tuyệt tiền bối, tôi cầu xin bà đừng thương tổn Bắc Minh!”
“Tôi đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3522366/chuong-1957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.