Diệp Bắc Minh coi thường: “Gia tộc Thượng Cổ thì sao chứ?”
“Bọn họ dám bắt nạt chị, dù có là cậu ông trời em cũng đánh như thường!”
Vương Như Yên giơ ngón tay cái lên: “Tiểu sư đệ khí phách!”
Trong lòng Đạm Đài Yêu Yêu xúc động.
“A!”
Đạm Đài Trần xấu hổ và giận dữ muốn chết, gã ta che lại khuôn mặt như đầu heo, trong mắt tràn ngập tơ máu: “Thằng kia, bố mày không để yên cho mày đâu!”
…
“Cút!”
Diệp Bắc Minh túm lấy bả vai Đạm Đài Trần, trực tiếp ném gã ta ra khỏi sảnh lớn.
Con ngươi Đạm Đài Lâm khẽ co rụt, nhìn thật sâu Diệp Bắc Minh: “Cậu…”
Diệp Bắc Minh quét một ánh mắt lạnh như băng qua: “Cô cũng muốn bị đánh?”
Đạm Đài Lâm vô thức lui lại một bước.
Người này tuyệt đối không phải Võ Thần, chắc chắn anh ta đã dùng biện pháp đặc biệt nào đó che giấu cảnh giới!
Đạm Đài Lâm nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, hít sâu một hơi: “Có đôi lời liên quan tới bố mẹ Đạm Đài Yêu Yêu, cậu xác định không cho tôi nói?”
Diệp Bắc Minh sững sờ, quay đầu nhìn Đạm Đài Yêu Yêu.
Thực rõ ràng.
Thân thể mềm mại của Đạm Đài Yêu Yêu khẽ run rẩy.
Bố mẹ!
Xưng hô vừa xa lạ vừa quen thuộc nhường nào, nhưng cô ấy chưa từng gặp mặt họ!
Đạm Đài Lâm bình tĩnh nói tiếp: “Yêu Yêu, năm đó bố mẹ cô dẫn cô ra ngoài, gặp phải kẻ thù đánh úp bất ngờ, cho nên mới đặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3522334/chuong-1925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.