“Việc này…”
Đồng tử của các khách quý trong đại điện co mạnh lại.
Ai mà to gan như vậy?
Lại dám gọi thẳng đại danh của Bát vương gia và Tam vương gia, còn bảo bọn họ ra chịu chết?
“Ông nội, đúng là anh ta!”
Mộ Thiên Thiên nghe ra giọng của Diệp Bắc Minh, hoàn toàn chấn kinh!
Trong đôi mắt già nua của Mộ Bình Phàm lóe lên vẻ kinh ngạc: “Sao cậu ta lại bốc đồng như vậy?”
Mọi người đi ra khỏi đại điện.
Chỉ thấy một thanh niên trẻ đi ra từ trong khói bụi ngập trời.
Đôi mắt của Chu Long Hổ nghiêm lại: “Diệp Bắc Minh, mày dám ngang ngược ở đây?”
Cách!
Một người đàn ông trung niên hơi mập để râu cá trê tiến lên một bước, chỉ thẳng mặt Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, mày thật to gan!”
“Nơi này là Tam Vương phủ do đích thân bệ hạ ra lệnh xây dựng, mày dám phá cổng Vương phủ xông vào đây?”
“Mày thực sự không muốn sống nữa phải không?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên nhìn người này một cái: “Ông là ai?” . Xin ủng hộ chúng 𝑡ôi 𝑡ại ~ T 𝐑 Ù M T 𝐑 𝖴 𝓨 Ệ N.Vn ~
Người đàn ông trung niên hơi mập vuốt bộ râu cá trê, vẻ mặt ngạo mạn: “Tao là ai?”
“Ha ha, nói ra tên của tao, e là mày sẽ sợ giật mình!”
“Hoàng Cửu Châu, nhà họ Hoàng ở Long Hà!”
Sắc mặt Diệp Bắc Minh lạnh như băng; “Nhà họ Hoàng ở Long Hà?”
Hoàng Cửu Châu cười lạnh lùng: “Đúng thế, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3522242/chuong-1833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.