Diệp Chính Đức giơ cây đao cong mà mình đang cầm trên tay lên: “Các anh em đội Hổ Báo, xông lên!”
“Giết! Giết! Giết!”
Một luồng sát khí xơ xác tiêu điều vô cùng khủng khiếp bộc phát ra từ phủ Ám Dạ Vương.
Đến tận lúc này, không khí náo nhiệt bên ngoài mới lắng xuống.
Tất cả mọi người đều hoảng hốt nhìn về phía cổng phủ Ám Dạ Vương.
Ngay sau đó.
Một toán lão già ốm yếu lao ra.
Những người trẻ tuổi đang xem múa hát dưới sân khấu sửng sốt một hồi.
Không lâu sau, ai nấy đều cười ngã nghiêng ngã ngửa.
“Ha ha ha, vương gia nhỏ tôi đây còn tưởng sẽ có một đội quân hùng hậu xông ra chứ”.
“Hóa ra chỉ là một lũ người già khọm, ốm đau bệnh tật mà thôi!
“Bộ phủ Ám Dạ Vương hết người rồi hay gì? Buồn cười chết đi được!”
“Mấy lão ăn hại này thì làm được gì chứ? Cầm đao mà có giết người được không?”
Những đứa con trai ăn mặc xa hoa cười chế nhạo.
Vương gia nhỏ Chu Lễ cầm một tách trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm.
Diệp Chính Đức và những người khác cầm binh khí lao ra khỏi vương phủ.
Chu Lễ vừa đặt tách trà xuống đã lạnh lùng đưa ra chỉ thị: “Đại Chu có luật, bất kỳ kẻ nào cũng không được cầm vũ khí ra đường”.
“Ai vi phạm, giết không tha!”
“Giết!”
Sau mệnh lệnh của Chu Lễ.
Một đội quân hùng hậu gồm vô số cung tiễn thủ xuất hiện tràn lan trên mặt đường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3522237/chuong-1828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.