Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khinh thường trả lời: “Nhóc con, Thần Ma Liêm Đao đang ở trạng thái mạnh nhất!”
“Kiếm linh của kiếm Đoạn Long đã bị phế đi, có lẽ đang ngủ say, có lẽ là đã chết”.
“Cậu nói xem so sánh kiểu gì?”
Diệp Bắc Minh lập tức hiểu ra: “Thì ra là thế!”
“Có thanh liêm đao này, gặp phải cuộc chiến sống còn nào, tôi cũng có thể nắm chắc nhiều hơn”.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trợn mắt lên: “Nhóc con, đã bao giờ cậu có nổi một cuộc chiến sống còn nào chưa? Không chừng lúc nào đó lại có thêm một đại lão là người của cậu nhảy ra đấy chứ”.
Tiến vào tầng thứ mười tám.
Trên mặt phẳng nhỏ chỉ có một cái hộp.
Anh mở ra xem, thế mà chỉ có một viên đan dược: “Nhiên Hồn Đan? Phẩm cấp: Không!”
Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Nhiên Hồn Đan này là cái gì?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Nhóc con, đây chính là đồ tốt!”
“Nếu dùng thứ này, năng lượng của đan dược sẽ có thể lan ra khắp cơ thể của cậu chỉ trong nháy mắt!”
“Nó có thể khiến cậu không cần thiêu đốt thần hồn của mình mà vẫn có thể có được lực lượng khi thiêu đốt thần hồn, liều chết đánh cược một lần!”
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động: “Mạnh như vậy sao? Chẳng phải là có nó, tôi sẽ có một cơ hội vô địch ư?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Có thể nói là như vậy”.
“Nhưng Nhiên Hồn Đan cũng có thời gian hiệu lực, nhiều nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3522234/chuong-1825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.