Giọng nói bỗng im bặt, bóng dáng Diệp Thanh Lam biến mất trong nháy mắt.
“Mẹ!”
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn, dư âm quanh quẩn trong không gian tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền đến: “Nhóc con, đừng gọi nữa”.
“Đây là truyền âm thần hồn, hi sinh một bộ phận thần hồn để trả giá, tiến hành liên hệ cự ly siêu dài!”
“Chỉ làm được một lần mà thôi!”
“Mẹ cậu sẽ không xuất hiện nữa đâu!”
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng: “Mở tầng thứ mười bốn, tầng thứ mười lăm, tầng thứ mười sáu của tháp Càn Khôn Trấn Ngục ra cho tôi!”
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh trực tiếp tiến vào bên trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Tầng thứ mười bốn.
Một mặt phẳng nhỏ xuất hiện ở trước mắt.
Không ngoài dự đoán, đây là một bản bí tịch!
Anh đi lên mở ra xem một chút: “Nguyên Thiên Thần Nhãn?”
“Đẳng cấp, không rõ?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giật nảy cả mình: “Mẹ nó, cái gì?”
“Nhóc con, thế mà cậu lại có được Nguyên Thiên Thần Nhãn sớm như vậy? Làm sao có thể!”
Ông ta có chút chấn động!
Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Sao vậy? Chẳng lẽ Nguyên Thiên Thần Nhãn này rất lợi hại sao?”
Giọng điệu của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vô cùng nghiêm túc: “Nào chỉ là lợi hại, những chủ nhân các đời trước kia của tháp Càn Khôn Trấn Ngục phải vượt qua ít nhất là 50 tầng mới có thể đạt được Nguyên Thiên Thần Nhãn!”
“Mẹ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3522104/chuong-1695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.