“Cậu!”
Mẹ Hạ sợ đến nhếch nhác bỏ chạy.
Anh quay đầu nhìn Hạ Nhược Tuyết, vẻ mặt dịu dàng: “Nhược Tuyết, anh làm vậy liệu có quá đáng quá không?”
Hạ Nhược Tuyết thở dài một tiếng: “Anh làm đúng lắm, từ nhỏ, em đã là công cụ của mẹ em rồi”.
“Giữa mẹ và em ngoại trừ quan hệ máu mủ, thực sự không có chút tình mẹ con!”
“Cứ vậy đi, anh Bắc Minh, em mệt rồi, em muốn quay về gặp bố mẹ em!”
Diệp Bắc Minh biết.
Hạ Nhược Tuyết đang nói đến bố mẹ nuôi của cô ấy. . Đọc 𝐭r𝑢𝔂ệ𝗻 𝐭ại _ 𝙏rUm𝙏r𝑢𝔂ệ 𝗻.v𝗻 _
Khẽ gật đầu: “Anh đưa em đi”.
Tâm trạng của Hạ Nhược Tuyết tốt hơn rất nhiều.
Trên đường quay về, đôi mắt của Diệp Bắc Minh nghiêm lại, nhìn về một hướng: “Nhược Tuyết, em đợi anh một chút, có người theo dõi”.
“Có người đang theo dõi chúng ta ư?”
Hạ Nhược Tuyết cũng cảm thấy không đúng.
“Bắt lại là biết ngay!”
Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng một tiếng.
Soạt!
Anh hóa thành một tàn ảnh tại chỗ, trực tiếp xông lên.
Ở vị trí góc rẽ trong ngõ, vẻ mặt của hai người đàn ông biến sắc: “Không ổn, bị phát hiện rồi!”
“Chia ra chạy đi!”
Soạt! Soạt!
Hai bóng hình trong bóng tối chia nhau xông ra.
Diệp Bắc Minh đánh một quyền vào không khí!
Một con huyết long từ nắm đấm bay ra!
Phập!
Một bóng đen trong đó lập tức bùng nổ, hóa thành sương máu!
Một người còn lại quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521981/chuong-1572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.