Soạt!
Ba người nhìn qua.
Chỉ thấy.
Ngựa Thiểm Điện đen của Diệp Bắc Minh đang cưỡi cũng dừng tại chỗ, phát ra tiếng “Hí hí hí”.
Rất hiển nhiên cũng bị dọa sợ!
Tiêu Dung Phi kêu lớn: “Cậu Diệp, những người này đến từ nhà họ Thẩm tổ địa, đừng xung đột với họ!”
“Tránh đi trước rồi tính!”
Diệp Bắc Minh phớt lờ.
Đôi mắt lạnh như băng!
Khuôn mặt già của bát trưởng lão biến sắc: “Không hay rồi, với tính cách của cậu ta, tuyệt đối sẽ không tránh!”
Lúc này.
Thẩm Thông cũng chú ý đến Diệp Bắc Minh, hắn gào thét một tiếng: “Nhóc con, mẹ kiếp, mày còn không tránh phải không?”
“Vậy mày đi chết đi!”
“Ngựa vẩy rồng, tăng tốc cho tao! Tăng tốc!”
Cách cách cách!
Mặt đất chấn rung, gần như sắp nổ tung!
Mấy chục con ngựa vẩy rồng giống như sấm sét, xông về phía Diệp Bắc Minh!
Sắc mặt của Diệp Bắc Minh băng lạnh vô cùng!
Trong tích tắc!
Ngựa vẩy rồng của Thẩm Thông xông đến gần, giơ guốc ngựa dẫm mạnh về phía Diệp Bắc Minh!
Liền sau đó.
Diệp Bắc Minh giơ tay tấn công một quyền!
Gru!
Một tiếng rồng gầm.
Từ phía sau anh bùng phát ra sát khí ngút trời!
Phụt!
Máu tươi bắn tung tóe!
Thẩm Thông chấn hãi phát hiện mình bị bay đi, ngựa vẩy rồng nổ tung hóa thành sương máu!
Mấy chục con ngựa vẩy rồng còn lại không kịp thắng phanh lại, lúc xông lên.
Phụt! Phụt! Phụt!…
Diệp Bắc Minh tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521938/chuong-1529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.