Tiêu Dung Phi rất ngạc nhiên.
Anh chàng này cũng thật bình tĩnh quá rồi đấy!
Vừa giết xong một trong chín đứa con nhà họ Bạch, mà lại đến truy tìm thông tin của sư tỷ anh?
Tiêu Dung Phi trả lời: “Từ sau lần trước, tôi cũng không gặp sư tỷ của cậu”.
“Mấy sư tỷ khác của cậu, lúc trước tôi từng gặp mấy lần trong tổ địa”.
“Ồ?”
Diệp Bắc Minh nhìn Tiêu Dung Phi: “Ở đâu?”
Tiêu Dung Phi nói: “Cấm địa long mạch!”
Diệp Bắc Minh thấy kỳ lạ: “Cấm địa long mạch!”
“Đó là nơi nào?”
Tiêu Dung Phi kinh ngạc: “Cậu không biết cấm địa long mạch ư?”
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: “Tôi không biết thì rất lạ sao?”
Tiêu Dung Phi cười lắc đầu: “Đương nhiên rất lạ rồi, chỉ cần là võ giả của Côn Luân Hư, thì đâu có ai không biết đến cấm địa long mạch”.
Cô ta giơ tay lấy ra một tấm bản đồ Côn Luân Hư!
Chỉ vào một vị trí trong đó: “Nơi này chính là cấm địa long mạch”.
Diệp Bắc Minh nhìn qua.
Không khỏi ngẩn người!
Núi Côn Luân, Côn Luân Hư, tổ địa Côn Luân Hư của giới phàm tục lại một cùng dãy núi.
Nhìn trên bản đồ.
Dãy núi này giống như một con chân long uốn lượn gấp khúc, có dáng thế bay lên!
Đuôi rồng là tổ địa Côn Luân Hư!
Còn đầu rồng là núi Côn Luân!
Diệp Bắc Minh nhướn mày: “Vị trí đầu rồng của long mạch Côn Luân Hư là núi Côn Luân của Long Quốc?”
Tháp Càn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521933/chuong-1524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.