Sức mạnh vô cùng vô tận ập đến.
“Gru!”
Trong kiếm Đoạn Long, phát ra tiếng chân long gầm thét.
Lúc này, giữa Diệp Bắc Minh và kiếm Đoạn Long dường như có thêm một mối quan hệ.
Anh thấp giọng nói: “Ông bạn, ông cũng không chờ được nữa rồi phải không?”
“Gru!”
Kiếm Đoạn Long chấn động, như đang đáp lại Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh nói nhỏ: “Muốn tôi đặt lại tên cho ông bạn không?”
“Dù sao, trước đây ông là một con “đoạn long”, vì thế mới có tên kiếm Đoạn Long!”
“Bây giờ, ông đã được khôi phục hoàn toàn”.
“Gru!”
Kiếm Đoạn Long kích động, Diệp Bắc Minh hơi tóm không chặt.
Anh tỏ sắc mặt kỳ lạ, hình như kiếm Đoạn Long từ chối đổi tên!
Diệp Bắc Minh cau mày: “Ông không muốn đổi tên? Tại sao?”
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, bản thân kiếm Đoạn Long có cách nghĩ của mình”.
“Nó không phải vật bình thường, sau khi đi theo cậu, vẫn luôn gọi là kiếm Đoạn Long!”
“Bây giờ đột nhiên đổi tên, không chừng nó không thích ứng được”.
“Hơn nữa, cái tên cũng chỉ dùng để gọi, kiếm này tên là gì vốn không quan trọng!”
“Quan trọng là nó ở trong tay ai!”
Gru!
Kiếm Đoạn Long lại phát ra tiếng rồng gầm, dường như nghe thấy giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lát, bèn gật đầu nói: “Được, đã như vậy!”
“Tên của ông bạn vẫn là kiếm Đoạn Long, một chữ cũng không đổi!”
Gru!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521875/chuong-1466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.