“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nè, đây là Tinh Hồn Sa à?”
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: “Đúng là nó, cậu có thể chữa trị kiếm Đoạn Long rồi!”
Diệp Bắc Minh cất Tinh Hồn Sa vào.
Lúc này.
Giọng nói của Ngô Khinh Diên truyền tới: “Ngài Diệp, nhà họ Ngô phạm tội chết vạn lần, xin người trách phạt!”
Giọng nói của cô ta run rẩy.
Ông nội của cô ta, Ngô Trác Viễn, mời Kiếm Chủ Kinh Thiên và đế chủ Thanh Long đến tấn công Diệp Bắc Minh.
Thế là sát thần nổi giận, nhà họ Ngô toang rồi.
Giọng nói của Diệp Bắc Minh vang vọng như từ trên chín tầng trời truyền tới: “Ngoại trừ ông nội của cô ra, nhà họ Ngô còn ai tham dự chuyện đó?”
Ngô Khinh Diên cúi đầu, con ngươi đỏ bừng như nhỏ máu, cắn răng gật đầu: “Có ạ!”
“Đó là ai?”
“Là bác ba, bác tư, chú tám, chú mười một, chú mười bảy,…”
Ngô Khinh Diên khai hết ra, chỉ vào vài người đang quỳ gối trong đám đông.
Diệp Bắc Minh gật đầu, một luồng sát khí ập tới.
Cả bọn sợ hết hồn dập đầu xin tha mạng: “Ngài Diệp, xin tha mạng!”
“Chúng tôi nguyện làm con chó trung thành của cậu!”
“Xin cậu…”
Phụt!
Mấy người họ bị nổ tung thành đống máu, nháy mắt đã mất mạng.
Những người còn lại của nhà họ Ngô quỳ trên đất, không dám ngẩng đầu lên.
Giọng của Diệp Bắc Minh lại truyền tới: “Tôi cho các người hai sự lựa chọn!”
“Thứ nhất là bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521864/chuong-1455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.