Diệp Bắc Minh ngẩn người: “Đó là cái gì?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng “Đây là tượng đài định hình linh hồn, ông ta muốn tạo lại linh hồn!”
Long Đế cười nói: “Vẫn là tháp Càn Khôn Trấn Ngục hiểu tôi, đúng thế, đúng là tôi muốn tạo lại linh hồn”.
“Linh hồn này bị tổn hại quá nghiêm trọng rồi”.
“Chỉ có tạo lại linh hồn bằng tượng đài định hình linh hồn, tôi mới có thể sống lại!”
“Hút thêm máu tươi của mấy vạn võ thần, chắc tôi có thể sống lại rồi”.
Diệp Bắc Minh giật khóe miệng: “Mấy vạn võ thần… ông đúng là dám nghĩ đấy!”
Anh không nhiều lời với Long Đế nữa.
Thu thập năm chiếc nhẫn trữ vật lại.
Về đến trước mặt đám người nhà họ Diệp.
Ánh mắt mọi người nhìn anh đều lóe lên giống như nhìn một bảo vật kinh thiên!
Diệp Thanh Dương chạy đến, vỗ mạnh lên vai Diệp Bắc Minh: “Cháu ngoại thật lợi hại!”
“Cậu nhìn mà máu nóng sôi sục, từ lúc nào nhà họ Diệp có nhân vật lợi hại như này?”
Diệp Uyển Thu vội vàng nói: “Bố, ở trước mặt con cháu, bố chú ý một chút, ăn nói gì mà như lang hổ”.
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Cậu à, cháu giải độc cho mọi người trước đã”.
Một tiếng sau.
Giải độc xong!
Khuôn mặt già của Diệp Nam Thiên dao động, ánh mắt lóe lên, mới nghiêm trọng lên tiếng: “Minh Nhi, con đi theo ông, ông có chuyện muốn nói với con!”
“Được”.
Anh đi theo sau Diệp Nam Thiên.
Đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521782/chuong-1373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.