Liễu Như Khanh từng về Côn Luân Hư một lần.
Tô Lăng Vân vừa gặp Liễu Như Khanh đã bị cô ấy thu hút mạnh mẽ!
Tô Lăng Vân dùng mọi thủ đoạn gây áp lực với nhà họ Liễu.
Vì một cây Tuyết Liên Thiên Sơn ba trăm năm.
Liễu Như Khanh bất đắc dĩ từ giới phàm tục quay về.
Nhà họ Liễu trực tiếp giam lỏng cô ấy, chấp nhận sính lễ của đế quốc Thanh Long.
Liễu Như Khanh tỏ vẻ măt chê bai: “Đừng gọi bừa! Tôi không có hứng thú với anh, tôi cũng không thể nào gả cho anh!”
Đồng tử của Tô Lăng Vân lóe lên tia âm lạnh, nhưng ngoài mặt vẫn cười nói: “Như Khanh muội muội, tôi là thái tử đế quốc Thanh Long, hoàng đế tương lai!”
“Gả cho tôi có gì không tốt?”
“Tôi thích giới phàm tục!”
Liễu Như Khanh chẳng vui vẻ gì với anh ta.
“Được!”
Tô Lăng Vân nở nụ cười: “Tôi trực tiếp hạ lệnh, đại quân đế quốc Thanh Long tiến vào giới phàm tục”.
Liễu Như Khanh cười đầy ý sâu xa: “Vậy sao? Giới phàm tục có đạn hạt nhân đó, các người chịu được không?”
Vẻ mặt Tô Lăng Vân biến sắc: “Khụ khụ… Như Khanh muội muội, chúng ta đổi chủ đề đi”.
Chính vì giới phàm tục có đạn hạt nhân uy hiếp, mới khiến Côn Luân Hư và giới phàm tục giữ được thế cân bằng.
Nhìn bộ dạng của Tô Lăng Vân, Liễu Như Khanh càng lúc càng chán.
‘Hừ, mấy lão già đó không quan tâm đến sự sống chết của bọn mình, trong mắt chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521634/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.