Diệp Bắc Minh cười lớn: “Mẹ vợ? tôi đánh mẹ vợ đấy!”
“Nếu không phải sợ Nhược Tuyết đau lòng, thì cái tát vừa nãy, bà đã là người chết rồi!”
Mẹ Hạ nhìn ánh mắt lạnh như băng của Diệp Bắc Minh, kinh sợ cúi đầu.
Ầm!
Một luồng khí thế kinh thiên ập đến.
Phụt!
Mẹ Hạ sợ đến quỳ xuống đất.
Đám người nhà họ Hạ cũng quỳ xuống dập đầu không thôi!
Diệp Bắc Minh cất giọng như tử thần: “Tôi muốn biết tất cả việc Nhược Tuyết đến Côn Luân Hư, nếu không, hôm nay toàn bộ các người phải chôn thân tại đây!”
Lúc này.
Diệp Bắc Minh giống như thần chết!
Tất cả người nhà họ Hạ, kể cả mẹ Hạ đều chỉ có một ý nghĩ.
Nếu còn trái lời người đàn ông trước mặt, bọn họ sẽ chết.
“Đại nhân… tôi nói, tôi nói hết…”
Mẹ Hạ sợ như con chim cút: “Hồi tôi còn trẻ, may mắn được cung Xã Tắc của Côn Luân Hư chọn, trở thành một thị nữ của cung Xã Tắc!”
“Sau này…”
Mẹ Hạ hơi xấu hổ: “Sau này tôi mang thai, bố của Nhược Tuyết là một đệ tử ngoại môn của cung Xã Tắc”.
“Một lần trên đường đi làm nhiệm vụ, bị ma thú giết”.
“Sau khi Nhược Tuyết ra đời, trước năm mười tuổi vẫn luôn sống ở cung Xã Tắc”.
“Cho đến khi tôi rời khỏi cung Xã Tắc, đưa theo nó về nhà họ Hạ cổ võ ở giới phàm tục”.
“Khi Nhược Tuyết còn nhỏ, đã có con trai của một vị trưởng lão tỏ ý, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521628/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.