“Hai người chỉ có thể sống một, tôi đi ra sẽ chết, không ra cũng chết, nếu cậu là tôi cậu sẽ lựa chọn thế nào? Chẳng lẽ cậu sẽ không kéo một người ra chịu tội thay?”
Nghe thấy lời giải thích này.
Diệp Bắc Minh im lặng.
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: “Bà ta nói không sai”.
Diệp Bắc Minh suy tư trong chốc lát: “Các người ký kết hiệp ước chủ tớ, Tôn Thiến làm chủ, bà làm người ở!”
“Cái gì?!!!”
Giọng nói của thần nữ Túc Hoàng tức giận: “Cậu thanh niên, tôi thân là thần nữ Túc Hoàng, cậu lại bảo tôi làm người ở cho đời sau của mình?”
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!!!”
“Vậy bà đi chết đi!”, Diệp Bắc Minh chẳng buồn nói nhảm, giơ một kiếm chém ra.
Sức mạnh Huyết Hồn chú tấn công tới, cộng thêm kiếm khí khủng khiếp kích động!
Thần nữ Túc Hoàng bị dọa đến biến sắc.
Bà ta không muốn bị xóa bỏ lúc này.
Một trăm ngàn năm, vất vả lắm mới tỉnh lại, đi ra từ mặt dây chuyền.
Nếu như bị Diệp Bắc Minh giết, há chẳng phải thất bại trong gang tấc?!!
“Dừng tay, tôi đồng ý!”
Giọng nói của thần nữ Túc Hoàng run rẩy, hoàn toàn sợ hãi.
Soạt!
Diệp Bắc Minh thu hồi kiếm Đoạn Long, lộ ra nụ cười châm biếm: “Xem như bà thức thời!”
Giây kế tiếp.
Tàn hồn của thần nữ Túc Hoàng lùi vào trong cơ thể Tôn Thiến, Tôn Thiến khôi phục quyền khống chế cơ thể.
Cô ta mặt đầy kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521579/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.