“Sao thế?”
Diệp Bắc Minh dừng bước chân.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Cậu cảm nhận kỹ hơn đi”.
Diệp Bắc Minh nhắm mắt, trong không khí phía trước có chút năng lượng dao động.
Anh khẽ động trong lòng: “Kết giới?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Đúng thế, sau cánh cửa phía trước, có một kết giới”.
“Tôi cũng không tra ra được, phía sau kết giới có cái gì”.
“Có thể chỉ là kết giới bình thường, cũng có thể phía sau ẩn giấu nguy hiểm!”
“Cậu suy nghĩ kỹ đi, một khi đi vào, có thể có nguy hiểm”.
Diệp Bắc Minh trầm giọng nói: “Với thực lực hiện tại của tôi, nếu mượn sức mạnh của ông, có thể giết võ đế không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Không thể! Nhưng, có thể tự bảo vệ mình”.
Diệp Bắc Minh bất ngờ: “Không giết được võ đế ư?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kêu lên: “Cậu nhóc, tuy thực lực võ đạo của trái đất hơi thấp, nhưng cậu còn cách quá xa cảnh giới võ đế”.
“Một khi tiến vào cảnh giới võ đế, tương đương với một vùng trời khác”.
“Vốn không phải đơn giản bùng phát là có thể giết chết võ đế!”
“Hơn nữa, tôi còn chưa hồi phục hoàn toàn! Nếu tôi ở trạng thái đỉnh phong, không cần cậu, tôi ra tay cũng có thể giết võ đế!”
“Ồ? Một vùng trời khác?”
Diệp Bắc Minh nổi hứng thú. . Ngôn Tình Cổ Đại
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Đợi cậu đến cảnh giới đó là biết ngay, hoàn toàn khác với võ giả bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521552/chuong-1143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.