Diệp Bắc Minh không nói không rằng, tóm lấy một cánh tay khác của Tiêu Long Cơ.
Răng rắc!
Anh xé hai cánh tay của Tiêu long Cơ như xé một con châu chấu vậy.
Cơ thể ông ta rách ra, tiếng máu thịt bị xé rách và tiếng xương cốt gãy vụn truyền tới.
Những âm thanh ấy khiến da đầu người ta không khỏi run lên.
Cơn đau khủng khiếp ấy khiến Tiêu Long Cơ hận không thể đập đầu chết ngay.
“Á…”
Tiêu Long Cơ không nhịn được nữa, tiếng kêu thảm thương vọng tới, ông ta đau đớn lăn lộn trên mặt đất.
Diệp Bắc Minh vẫn không buông tha, anh bước lên, tóm lấy một cái đùi của Tiêu Long Cơ.
Anh lại xé nó khỏi người ông ta.
Xoẹt!
Một cái đùi của Tiêu Long Cơ bị xé toạc khỏi cơ thể ông ta.
Nỗi đau đơn do cơ thể đứt lìa khiến cả người Tiêu Long Cơ co quắp, trong đôi mắt ông ta chỉ còn nỗi sợ dâng trào: “Cậu… đồ điên! Cậu là đồ điên!”
Ông ta đường đường là Võ Thánh đỉnh phong mà lại bị người ta xé xác!
Giờ mà nói ra ngoài thì ai mà tin chứ?
Diệp Bắc Minh bình tĩnh đến đáng sợ: “Yên tâm đi, trên đường đến suối vàng ông không cô đơn đâu, tôi sẽ tiễn cả nhà họ Tiêu đồng hành với ông”.
Ngay khoảnh khắc ấy.
Tiêu Long Cơ sợ run người, một cảm giác ớn lạnh ập tới: “Cậu nói cái gì? Tất cả thành viên nhà họ Tiêu, cậu muốn giết cả nhà họ Tiêu của tôi sao?”
Rầm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521520/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.