Diệp Bắc Minh vừa định ra tay.
Thì bỗng nhiên có người lên tiếng.
“Khoan đã!”
Mạc Thương Khung cất lời: “Ông đến từ gia tộc người canh giữ nhỉ, ông muốn ra tay với cậu ta thì đã hỏi ý kiến của cung Xã Tắc bọn tôi chưa?”
Tiêu Long Cơ nhướng mày, lạnh giọng nói: “Cung Xã Tắc thì sao? Lão phu thấy thực lực của ông cũng chỉ là Võ Thánh đỉnh phong mà thôi!”
“Nếu giao đấu với lão phu thì ông có bao nhiêu phần thắng chứ?”
“Hơn nữa, nhà họ Tiêu của tôi truyền thừa từ nhà họ Tiêu ở Côn Lôn Hư nên chẳng có gì phải sợ cung Xã Tắc của ông”.
Mạc Thương Khung cười khinh khỉnh nói: “Thế à, nhà họ Tiêu không sợ cung Xã Tắc, nhưng ông có nghĩ tới chuyện này không?”
“Ông chẳng qua là một nhánh nhỏ của nhà họ Tiêu ở thế giới phàm trần mà thôi, còn lão phu là trưởng lão của cung Xã Tắc”.
“Nhà họ Tiêu sẽ vì một tên cỏn con mà đối địch với lão phu sao?”
“Ông!”
Gương mặt già nua của Tiêu Long Cơ chợt thay đổi.
Ông ta lật mặt, cười nói: “Haha, ông bạn này, cần gì phải làm thế chứ?”
“Trên người cậu ta có rất nhiều bí mật, còn có quan hệ với võ đạo cực kỳ cao cấp nữa đấy”.
“Hay là chúng ta cùng nhau chia đều bí mật trên người cậu ta thì sao nhỉ?”
“Cút!”
Mạc Thương Khung quát to, ánh mắt rét lạnh nhìn chằm chằm vào Tiêu Long Cơ: “Nếu ông dám ra tay thì lão phu cam đoan ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521517/chuong-1108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.