Diệp Bắc Minh dừng lại.
Ý thức của anh còn đang ở trong thế giới tháp Càn Khôn Trấn Ngục, tháp Trấn Ngục đã nhắc nhở anh chuyện bên ngoài.
Chỉ sợ có nguy hiểm sắp đến!
Quả nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Tổng cộng bốn người, một người trẻ tuổi, Võ Hoàng trung kỳ”.
“Ba người khác, Võ Thánh!”
“Ba Võ Thánh?”
Chớp mắt, ý thức Diệp Bắc Minh trở về bản thể.
Phủ Long Soái mới thành lập, không có người.
Lúc này yên tĩnh lạ thường.
Diệp Bắc Minh vừa mới đứng dậy, liền thấy một người trẻ tuổi và ba lão già nghênh ngang đi từ ngoài phủ Long Soái vào.
Một người mọc râu dê.
Một người hơi mập, sắc mặt hồng hào.
Người cuối cùng đeo một thanh kiếm to đến thái quá.
Mùi máu tanh truyền đến.
Binh sĩ Long Hồn canh giữ ngoài cửa lớn phủ Long Soái e rằng dữ nhiều lành ít.
“Haha, nhóc con rất cảnh giác!”
Một tiếng cười cuồng dã truyền đến.
Bốn người đi vào trong sảnh chính.
Khương Thừa chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Cửu trưởng lão, Thập Tam trưởng lão, Thập Thất trưởng lão, cậu ta chính là Diệp Bắc Minh”.
“Người của nhà họ Khương?”
Giọng Diệp Bắc Minh rất bình tĩnh, không hề dao động.
Khuya ngày hôm trước, tại đỉnh núi Thái Hành, người này từng ở cùng một chỗ với đám người nhà họ Khương.
Trên mặt Khương Thừa toàn là ngạo mạn: “Diệp Bắc Minh, tao nói cho mày biết, bọn tao đến từ nhà họ Khương địa bàn Côn Luân”.
“Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521404/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.