Diệp Bắc Minh gật đầu: “Thành công rồi”.
Vương Như Yên thoáng sửng sốt, sau đó hết sức vui mừng đáp: “Tiểu sư đệ, em thật sự quá làm cho người ta kinh ngạc”.
“Đi, mau đến cứu Cửu sư tỷ”.
Hai người nhanh chóng tiến vào phòng của Cửu sư tỷ.
Lục Tuyết Kỳ đang cùng Cửu sư tỷ nói chuyện.
Diệp Bắc Minh cười nói: “Cửu sư tỷ, đây là Tố Thể Đan”.
“Ăn vào có thể giúp trùng tu gân mạch và đan điền”.
Hoàng hậu Hồng Đào nhìn Tố Thể Đan, thân thể run lên: “Tiểu sư đệ, cảm ơn em”.
Diệp Bắc Minh mỉm cười lắc đầu: “Cửu sư tỷ, chị cũng là vì cứu em mà”.
“Được rồi, đừng để lãng phí thời gian, hồi phục càng sớm càng tốt mà”.
“Chỉ có điều chỉ với một viên Tố Thể Đan có lẽ không phục hồi hoàn toàn được, chị phải ăn nhiều thêm mấy viên”.
“Được”.
Hoàng hậu Hồng Đào không chần chờ thêm nữa.
Cầm lấy một viên Tổ Thể Đan nuốt thẳng xuống bụng.
Vương Như Yên và Lục Tuyết Kỳ liếc nhìn nhau một cái rồi yên lặng lui ra ngoài.
Lục Tuyết Kỳ hạ lệnh: “Từ giờ trở đi, tất cả mọi người đều bị cấm lại gần căn phòng này trong phạm vi trăm mét”.
“Kẻ nào vi phạm, cho dù là lí do gì cũng giết chết không tha!”
Trong bóng tối lập tức có người trả lời: “Vâng!”
Mấy chục bóng dáng âm thầm tản ra.
Hai cô gái một trước một sau, lần lượt canh gác bên ngoài.
Sau khi uống Tố Thể Đan, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521394/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.