“Diệp Bắc Minh?”
“Hai mươi ba tuổi, đang nghi có cảnh giới võ tôn đỉnh phong?”
“Vãi! Võ tôn đỉnh phong? Khương Thừa, mẹ kiếp, đầu óc của cậu có vấn đề rồi phải không?”
Một người có cương vị cao nhà họ Khương không nhịn được đập bàn đứng lên.
Giơ chân đạp một cú.
“Ai ôi”.
Khương Thừa bị đạp bay ra xa, vẻ mặt vô tội.
“Mẹ kiếp, cậu tưởng chúng tôi già rồi nên hồ đồ hả?”
“Võ tôn đỉnh phong hai mươi ba tuổi?”
“Cho dù là Côn Luân Hư, cũng không có mấy người”.
“Chỉ có những lãnh đạo cấp cao của tông môn hàng đầu sử dụng rất nhiều dược liệu bồi dưỡng, cộng thêm các loại truyền thừa bồi đắp”.
“Mới có khả năng bồi dưỡng ra một võ tôn đỉnh phong hai mươi ba tuổi thôi!”
“Hơn nữa, vẫn còn chưa chắc một trăm phần trăm”.
Đám lãnh đạo cấp cao nhà họ Khương cũng nổi giận ngút trời.
Còn có vài người nóng tính, trực tiếp vỗ mông bỏ đi.
Võ tôn đỉnh phong hai mươi ba tuổi?
Đùa cái gì vậy!
Khương Thừa cười khổ một tiếng: “Gia chủ, các vị trưởng lão, tôi thực sự không nói dối”.
“Diệp Bắc Minh này, không phải người bình thường”.
“Các vị xem, tôi còn mang về video quay lại cảnh Diệp Bắc Minh ra tay”.
Hắn ta lấy ra một cái laptop, cho lãnh đạo cấp cao nhà họ Khương xem.
Tuy Côn Luân Hư khép kín, nhưng vẫn thường xuyên phổ cập sản phẩm điện tử khoa học kỹ thuật.
Tất cả đều cau mày.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521391/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.