Diệp Bắc Minh gật đầu: “Mức độ băng giá của loại này, đúng là hoa băng thần ba ngàn năm tuổi”.
“Bây giờ, chỉ thiếu Tuyết Liên Thiên Sơn của thất sư tỷ thôi”.
Lục Tuyết Kỳ cũng chú ý đến Trần Lê Y: “Đây là?”
Vương Như Yên đi đến, thì thầm bên tai Lục Tuyết Kỳ.
Lục Tuyết Kỳ cũng cười: “Thì ra là thị nữ mới nhận của tiểu sư đệ, vậy tối nay cô phải hầu hạ tiểu sư đệ của tôi thật tốt đấy”.
Diệp Bắc Minh tối sầm mặt: “Hai vị sư tỷ, hai người đừng đùa nữa”.
“Đệ là người đàng hoàng, Trần Lê Y, cô mau đi tắm rửa”.
“Sau đó nghỉ ngơi cho khỏe, những việc khác, sau này rồi tính”.
Anh gọi một nha hoàn trong phủ Lục Tuyết Kỳ đến, đuổi khéo Trần Lê Y đi.
Vương Như Yên và Lục Tuyết Kỳ thở dài một tiếng: “Tiểu sư đệ trưởng thành rồi”.
“Nếu cần phụ nữ, thì nói với các tỷ mà”.
“Đúng thế đúng thế”, Vương Như Yên chua xót gật đầu.
Diệp Bắc Minh trực tiếp chuyển chủ đề: “Thất sư tỷ đâu?”
“Tuyết Liên Thiên Sơn ba ngàn năm tuổi rất hiếm có, thất sư tỷ muốn mang về, e là cũng khó”.
Bỗng nhiên.
Một người hầu vội vàng chạy lên, cung kính bẩm báo: “Lục sư, bên ngoài có một cô gái nói là đưa Tuyết Liên Thiên Sơn ba ngàn năm đến, chỉ đích danh phải giao đến tay của cậu Diệp”.
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc.
Ba người nhanh chóng đến cổng lớn phủ Lục, quả nhiên chỉ thấy một cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521389/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.