“Rít!”
Mấy sư tỷ ngược lại hít một hơi lạnh, chấn động nhìn Diệp Bắc Minh.
Lục Tuyết Kỳ nuốt nước miếng: “Tiểu sư đệ, em… em quá điên cuồng rồi”.
Vương Như Yên lập tức xông lên, kiểm tra cơ thể Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư đệ, em không sao chứ?”
Dò xét một hồi.
Tất cả đều hoàn hảo không tổn hao gì, ngoài dáng vẻ có chút mệt mỏi thì không bị thương chút nào.
Vương Như Yên thở phảo nhẹ nhõm: “Quốc lực của Hùng Quốc rất khủng khiếp, tiểu sư đệ lại có thể xông đến thủ đô Hùng Quốc, đúng là chuyện lạ”.
“Là Hùng Quốc quá tự đại rồi, hơn nữa tiểu sư đệ áp dụng đánh chớp nhoáng, tốc độ quá nhanh, Hùng Quốc vốn không ngờ đến”, Liễu Như Khanh lại nghiêm túc lắc đầu.
Cô ấy tiếp tục nói: “Một mình tiểu sư đệ có thể thần tốc tiến thẳng vào!”
“Nếu như là quân đội xông vào Hùng Quốc, chắc chắn không đơn giản như vậy”.
“Tiểu sư đệ xông tới, Hùng Quốc không kịp trở tay, hành động này tuyệt đối không thể làm lại!”
Lục Tuyết Kỳ gật đầu: “Võ giả mạnh ở Hùng Quốc hơn phân nửa đã đi đến núi Chúng Sơn, không ở trong nước!”
“Nếu như có bọn họ ở đó, e rằng tiểu sư đệ sẽ rất nguy hiểm”.
Vương Như Yên cũng cảm thấy sợ hãi.
Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Ba vị sư tỷ, trước tiên em đi thăm Cửu sư tỷ”.
“Được”.
Ba người gật đầu.
Dẫn Diệp Bắc Minh vào một căn phòng.
Cửu sư tỷ nằm ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521376/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.