Diệp Bắc Minh tức giận gầm lên, kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay, chém ra.
Rầm!
Kiếm Đoạn Long và cái búa nặng trịch của Hùng Vương va chạm vào nhau.
Cái đằng sau như một miếng đậu hũ bị đánh văng ra.
Nửa cái búa bay ra ngoài.
Trên bề mặt được đúc bằng sắt thép của cái búa lớn kia xuất hiện một vết cắt trơn nhẵn như gương.
“Làm sao có thể?”
Hùng Vương ngơ ngác, sợ tới mức phải lui ra sau mấy bước.
Ông ta chết trân nhìn chằm chằm vào kiếm Đoạn Long trong tay Diệp Bắc Minh, lòng tham chợt nổi lên.
“Bảo bối, bảo bối đó phải thuộc về tao!”
Vậy mà ông ta dám không để tâm tới sát thương kiếm Đoạn Long mang lại.
“Muốn chết!”
Con ngươi Diệp Bắc Minh rét lạnh, kiếm Đoạn Long chém về phía cánh tay của Hùng Vương.
Xoẹt!
Một kiếm kia thất bại.
Hùng Vương quỷ dị xuất hiện ngay đằng sau Diệp Bắc Minh.
Tuy vóc dáng của ông ta rất thô bỉ nhưng độ linh hoạt lại chẳng phải dạng vừa.
Hùng Vương nhìn chằm chằm vào cổ Diệp Bắc Minh, ông ta nhe răng cười: “Đồ côn trùng ngu xuẩn, để tao xé rách đầu của mày!”
Cặp móng vuốt chộp tới đầu Diệp Bắc Minh.
Dường như ông ta đã tưởng tượng ra cảnh não của Diệp Bắc Minh văng tứ tung rồi.
Diệp Bắc Minh nhấc chân sau lên, đạp vào bụng Hùng Vương.
Rầm!
Hùng Vương bị đạp bay ra ngoài cả trăm mét nhanh như xe lửa,.
Trên mặt đất xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521352/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.