Còn lại đều là cảnh giới Võ Tông hậu kỳ!
Tổng cộng mười mấy người, khí thế kinh khủng!
Một lão giả quát lạnh: “Người không liên quan, cút!”
Một thanh niên xã hội đang ăn nước liền đập bàn: “Thứ gì vậy, chỗ này tôi bao!”
“Nhóc con, mày từ đâu ra thế?”
Lão giả giơ tay, nội lực giống như bão túm lấy thanh niên xã hội vừa mở miệng, bóp cổ hắn.
“A…”
“Giết người, giết người rồi!!!”
Những người khác bị dọa bay hết hồn vía, điên cuồng chạy thoát thân.
Hạ Nhược Tuyết theo bản năng núp sau lưng Diệp Bắc Minh.
Soạt!
Mười mấy ánh mắt đồng loạt rơi trên người Diệp Bắc Minh.
Giọng nói lạnh như băng truyền tới: “Mày chính là Diệp Bắc Minh?”
Những võ giả Võ Tông hậu kỳ kia tản ra, vây xung quanh Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh nhàn nhạt gật đầu: “Là tôi, các người có chuyện gì?”
Trong con ngươi lão giả cầm đầu đều là tia máu: “Diệp Bắc Minh, mày biết lão phu là ai không?”
Diệp Bắc Minh nhún vai: “Không biết, tôi chẳng có hứng thú”.
“Cho ông mười giây, giới thiệu bản thân mình đi”.
Mười mấy người đều ngây ra, bất ngờ.
Con mẹ nó quá phách lối!!!
Lão giả nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, con ngươi ứ máu, giống như nhìn một người chết: “Diệp Bắc Minh, mày còn nhớ hai ngày trước, Khương Minh Châu và Khương Kiếm Vân mời mày đến nhà họ Khương Cổ Võ cứu người không?”
Diệp Bắc Minh bừng tỉnh hiểu ra: “Bọn họ ấy hả, nói như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521280/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.