Nửa giờ sau, nhà họ Ngụy lửa cháy hừng hực.
…
Sâu trong nhà họ Ngụy.
Người ngoài ba đời của Ngụy Công xông vào, mở địa lao ra.
“Ngụy Yên Nhiên!”
Một đám người xông đến, trực tiếp quỳ xuống.
Không ngừng dập đầu về phía Ngụy Yên Nhiên trong nhà lao!
“Nhà họ Ngụy xong rồi, hoàn toàn xong đời rồi!”
“Ngụy Yên Nhiên, bắt đầu từ bây giờ, cô chính là gia chủ nhà họ Ngụy!”
“Cô quen biết Diệp Bắc Minh, các người rất quen thuộc mà, cô là người phụ nữ của hắn đúng chứ?”
“Cô làm gia chủ, chúng tôi mới có thể sống!”
Đám người nhà họ Ngụy dập đầu như phát điên.
Tất cả đều bị dọa đến ngơ ngác!
Toàn thân Ngụy Yên Nhiên đều là vết thương, cô ta bị giam dưới địa lao đã mấy ngày, không ăn không uống, căn bản không biết ngoài kia đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, mặt đờ đẫn.
Chuyện gì vậy?
…
Long Đô cũng nổi lên sóng gió, tầng lớp cấp cao hoàn toàn bị kinh hãi!
Dù là người bình thường cũng cảm nhận được có chuyện lớn xảy ra.
Nhà họ Ngụy lửa cháy ngút trời, cháy đến mấy tiếng đồng hồ, vậy mà không có đội cứu hỏa nào qua cứu!
Mặc cho phủ đệ nhà họ Ngụy lớn như vậy hóa thành tro bụi.
Diệp Bắc Minh chẳng buồn quan tâm những thứ này.
Anh cùng hai sư tỷ rời khỏi nhà họ Ngụy.
Liễu Như Khanh cười nói: “Tiểu sư đệ, chị đi trước, vùng biển Đông Nam không thể thiếu chị”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521224/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.