“Thiếu soái! Chào!”
Mọi người vô cùng kính trọng.
Diệp Bắc Minh nhàn nhạt nói: “Mở cửa!”
Cửa lớn của mật thất mở ra, Diệp Bắc Minh tiến vào trong đó.
Liếc nhìn, tất cả đều là các loại kệ đựng đồ.
Trên các dãy kệ có ghi đầy đủ tên các loại dược liệu.
Có khoảng trên mười ngàn loại!
Diệp Bắc Minh ngây người: “Thư ký Tiền ông mang cả kho dược liệu Long Quốc dọn đến đây?”
Anh bắt đầu chuẩn bị luyện đan.
Sư huynh giúp anh quá nhiều, thư ký Tiền cũng nhiều lần làm việc vì anh.
Các tướng sĩ của Long Hồn, thời điểm để đề thăng thực lực đây rồi!
Đột nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không nhịn được nhắc nhở: “Nhóc con, có phải cậu bận quá không!”
“Muốn tôi mỗi lần đều phải nhắc nhở cậu sao?”
“Lên cấp, tầng thứ ba tháp Càn Khôn Trấn Ngục có thể mở rồi!”
“Vào!”
Một suy nghĩ của Diệp Bắc Minh.
Tiến vào không gian nội bộ tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Một tòa bảo tháp màu trắng xuất hiện ở trước mắt.
Lập tức lên tầng thứ hai.
Quả nhiên nhìn thấy một chiếc cầu thang nối thẳng lên tầng thứ ba.
Bước lên.
Sau khi tiến vào tầng thứ ba, trên một đài đá nhô ra có đặt một chiếc hộp ngọc.
Diệp Bắc Minh ngơ ngác: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, chuyện gì thế, chỉ có một món đồ?”
“Trước kia không phải có ba món sao?”
Anh có chút buồn bực!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hừ lạnh: “Nhóc con, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521115/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.