Từ Giang Nam đến Long Đô, rồi đến Hương Đảo, cuối cùng còn đến Đông Doanh.
Ban đầu.
Diệp Bắc Minh còn tưởng rằng mẹ mình bị thương, cần dược liệu để trị thương.
Bây giờ vừa nghe tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích, Diệp Bắc Minh liền hiểu ra.
Mẹ thu thập dược liệu, không phải là để trị thương, mà để rửa gân dẹp tủy cho mình!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu nhóc, cậu rất thông minh, chắc là biết mẹ cậu thu thập dược liệu để làm gì rồi chứ?”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Tôi hiểu rồi”.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẽ cười một tiếng: “Bây giờ tôi có thể khẳng định, mẹ của cậu chắc chắn không phải là người của thế giới này”.
“Mà đến từ thế giới cấp cao hơn, có lẽ tôi cũng được bà ấy đưa đến địa cầu”.
Diệp Bắc Minh hơi suy ngẫm.
Có phải mẹ đã rời đi rồi không?
Còn ở trên thế giới này không?
…
Cùng lúc đó.
Thành phố Giang Nam.
Trong đại doanh của Vạn Lăng Phong, ông ta đang xử lý chính sự.
Bỗng nhiên, một bóng đen xông vào văn phòng của ông ta.
“Ai?”
Vạn Lăng Phong soạt một cái đứng bật dậy, đôi mắt ngưng lại: “To gan thật đấy, ngay cả bộ chiến đấu Đông Nam mà cũng dám xông vào?”
Đối phương có thể tránh được lính canh gác.
Xuất hiện ở đây.
Tuyệt đối không đơn giản!
Bóng đen cất giọng âm lạnh: “Ngoại trừ bộ chiến đấu Long Đô và Long Hồn, thiên hạ không có nơi nào mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521061/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.