Phía sau cửa đá tiếp tục truyền đến giọng nói: “Giết bọn họ, con chỉ sung sướng nhất thời mà thôi”.
“Đối với nhà họ Hạ, không có bất kỳ ích lợi gì!”
“Hơn nữa, bố đã nói với con rồi, không tiếc bất cứ giá nào để Diệp Bắc Minh gia nhập nhà họ Hạ”.
“Rõ ràng con đã không làm được”.
Trong giọng nói mang ý tứ trách móc.
Lão tổ nhà họ Hạ sợ run người!
Vội vàng dập đầu.
Ầm! Ầm! Ầm!
“Bố, là con sai”.
Lão tổ nhà họ Hạ nói: “Lúc ấy con thật sự không nhịn được, Diệp Bắc Minh quá kiêu ngạo!!!”
“Được rồi, được rồi!”
Giọng nói sau cửa đá có chút không nhịn được: “Đừng chỉ biết dập đầu, con cũng là một Võ Tông, cần phải có cốt khí của mình!”
“Vâng”.
Lão tổ nhà họ Hạ dừng lại.
“Bố, thiên phú của Diệp Bắc Minh mặc dù nghịch thiên, nhưng bố cũng đâu đến mức xem trọng hắn như vậy?”
“Hừm!”
Một tiếng hừ lạnh: “Con thì biết cái gì?”
“Chưa đến vài tháng nữa, địa bàn Côn Luân sẽ khởi động”.
“Chúng ta cần một thiên tài tiến vào địa bàn Côn Luân!”
“Diệp Bắc Minh rõ ràng chính là kiểu thiên tài này, chẳng lẽ con không biết?”
Lão tổ nhà họ Hạ nhướng mày: “Bố, làm sao hắn so được với người của gia tộc Cổ Võ chúng ta?”
“Diệp Bắc Minh rất mạnh, nhưng rõ ràng không bằng thanh niên nhà họ Long và nhà họ Tần”.
Phía sau cửa đá im lặng.
Một lúc sau.
Một tiếng thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520997/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.