Bây giờ cô ta chỉ có một lựa chọn này.
Hai người rời khỏi phòng của Lý Gia Hinh, đi về phía hậu viện, nơi ở của ông cụ Lý.
Ba người Lý Chí Nhân, Lý Tái Hiền, Lý Sùng Sơn nghe thấy động tĩnh.
Liền xuất hiện trong sân viện của Lý Gia Hinh.
Nhìn thấy thi thể của Tiêu Dịch và Tiêu Tuệ.
“Các… các… các người đã giết người của nhà họ Tiêu cổ võ?”
Ba người sợ đến mất hồn vía!
Lý Gia Hinh cũng không thèm để ý đến ba người.
Dẫn Diệp Bắc Minh đi về phía hậu viện của ông nội.
Ba anh em cũng không dám ngăn cản.
Tiến vào trong viện của ông cụ Lý, Diệp Bắc Minh hơi cau mày.
Cảm thấy không đúng!
Viện không lớn lắm, nhỏ nhắn tinh tế.
Thông thoáng dễ chịu, rất mộc mạc đơn sơ!
Nhưng lại cho người ta cảm giác âm lạnh.
Lý Gia Hinh còn cho rằng đó là mùi thuốc đông y trong viện, khiến Diệp Bắc Minh khó chịu.
Bèn giải thích: “Ông nội đã mắc bệnh hơn ba năm, gần đây không thể xuống giường”.
“Ba ngày trước, ông nội tôi hôn mê, vẫn chưa tỉnh lại”.
Diệp Bắc Minh hơi suy tư gật đầu.
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, cảm nhận được chưa?”
“Huyết khí! Huyết khí rất nồng!”
Diệp Bắc Minh trả lời: “Tôi cảm nhận được rồi, xem sao đã rồi tính”.
Lý Gia Hinh dẫn Diệp Bắc Minh đi vào trong.
Đột nhiên.
Trước cửa hình ánh trăng.
Xuất hiện một bóng người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520974/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.