Lộn một vòng trên không trung, nhảy vào trong bể nham thạch, tóm lấy hỏa liên, rồi lại nhẹ nhàng nhảy ra!
Sau đó đứng vững bên cạnh Diệp Bắc Minh: “Sư đệ, hỏa liên mà đệ cần đây”.
Cả quá trình chưa đến một giây!
Tốc độ cực nhanh khiến Diệp Bắc Minh cũng ngẩn người: “Các sư tỷ, các tỷ có thực lực gì vậy?”
Vương Như Yên che miệng cười: “Đệ đoán xem?”
Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt vô tội: “Các tỷ mạnh như vậy, lúc ở núi Côn Luân, sao lại bị đệ đuổi đánh?”
“Phì phì!”
Bốn sư tỷ đều cười trộm.
Chiến thần Như Yên!
Đại sư Long Hồn!
Hoàng hậu Hồng Đào!
Ngọc Diện La Sát!
Đều là những cô gái cường mạnh hàng đầu, lúc này lại giống như một cô nữ sinh: “Trước đây là các tỷ nhường đệ đấy”.
“Ấy”.
Diệp Bắc Minh hơi suy tư.
Anh giao lưu với tháp Càn Khôn Trấn Ngục, sau đó nhanh chóng nói: “Bốn vị sư tỷ, đệ phải bế quan ở nơi này, các tỷ ra ngoài trước đi”.
“Được!”
Bốn cô gái quay sang nhìn nhau, người thì ôm Diệp Bắc Minh một cái, người thì hôn lên má anh một cái, rồi tất cả ra khỏi Địa Hỏa Trì.
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền đến: “Cậu nhóc, mấy cô gái này đều không đơn giản đâu”.
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Người mà chín mươi chín sư phụ của tôi dạy bảo chắc chắn không đơn giản”.
“Tôi không nói việc này”.
“Vậy thì là cái gì?”
“Không có gì, cậu vẫn nên suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520939/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.