“Được!”
…
Ầm!
Ngoại giới, một mảng dung nham bị rời đi, lộ ra lối đi tối thui.
“Báo, nơi này có một thông đạo!”
“Cái gì?”
“Nói không chừng sư đệ trốn ở đây!”
“Mau đi xem!”
Ước chừng ba ngày, bốn sư tỷ không ngủ nghỉ, vẫn kiên trì ở đỉnh núi Cửu Long.
Nghe nói đào ra một thông đạo, tất cả đều kích động, xông vọt vào.
Tốc độ bốn người phụ nữ rất nhanh.
Mặc dù các cô rất khiếp sợ, nhiệt độ dưới đất tại sao lại cao như vậy.
Nhưng vẫn chùn bước lao xuống!
Một đường đi đến tầng thấp nhất.
Quả nhiên thấy Diệp Bắc Minh đang ở đây khua múa hết kiếm này đến kiếm khác!
Vương Trường Sinh nhìn thấy bốn người phụ nữ xông vào, sắc mặt lập tức trầm xuống, tiến lên ngăn cản: “Ai đến vậy?”
“Sư phụ tôi đang…”
Lời còn chưa nói hết.
Bốn người phụ nữ cùng nhau xông tới.
Ầm!
Vương Trường Sinh lập tức bị đụng bay ra ngoài!
Mẹ nó, tôi là cao thủ cảnh giới Võ Hoàng, hơn nữa…
Phụt!
Vương Trường Sinh phun ra hớp máu già, thiếu chút nữa bị đụng chết.
Diệp Bắc Minh vừa quay đầu, trên mặt lại hiện vẻ kinh ngạc, bốn sư tỷ liền nhào tới.
Kéo anh vào trong ngực, mùi hương thoảng qua.
Tám bàn tay ngọc không ngừng lục lọi trên người anh.
“Có sao không?”
“Cụt tay cụt chân không?”
“Có bị thương không? Nào, cởi quần áo xem…”
Diệp Bắc Minh bày dáng vể không thể yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520937/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.