Cô ta vội vàng lên tiếng, chỉ sợ Diệp Bắc Minh nghĩ lại: “Anh Diệp, anh nói đi”.
Diệp Bắc Minh không vòng vo: “Tôi muốn biết hai năm trước, trên một hội đấu giá của Sotheby’s Hương Đảo, có phải thương hội Hội Phong từng bán một chiếc hòm kim loại không?”
Lý Gia Hinh ngẩn người: “Anh Diệp hỏi việc này làm gì?”
Diệp Bắc Minh trả lời: “Đây là chuyện riêng tư cá nhân”.
Lý Gia Hinh mỉm cười: “Được, anh Diệp đã không muốn nói, vậy tôi trực tiếp nói với anh vậy”.
“Vừa hay tôi có ấn tượng với chiếc hòm đó, bởi vì nó quá đặc biệt”.
“Bất luận dùng cách gì cũng không thể mở nổi, không thể cưa cắt”.
“Cuối cùng, được ông hai Vương Tạng Hải của sơn trang đúc kiếm mua được”.
Diệp Bắc Minh lẩm bẩm: “Sơn trang đúc kiếm?”
Lý Gia Hinh gật đầu: “Sơn trang đúc kiếm nổi tiếng toàn thiên hạ, rất có hứng thú với các loại kim loại”.
“Nếu anh Diệp muốn chiếc hòm sắt đó, sợ là đã hết cơ hội rồi”.
“Rất có thể đã bị sơn trang đúc kiếm làm tan chảy rồi…”
Diệp Bắc Minh mau chóng nói: “Cảm ơn, tôi nợ cô một ân tình”.
Tắt máy.
“A lô… a lô? Anh Diệp?”
Lý Gia Hinh thộn mặt trước điện thoại.
…
Sau khi Diệp Bắc Minh ra khỏi quán café.
“Đi thôi, đến sơn trang đúc kiếm”.
Lâm Thương Hải không nói nhiều, khởi động xe việt dã, chạy thẳng đến núi Cửu Long.
Một tiếng sau, hai người đến dưới núi Cửu Long.
Bị một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520903/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.