Thư ký Tiền kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh: “Vẫn còn không gian tăng lên ư?”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Đúng thế”.
“Tăng lên bằng cách nào?”
Ánh mắt thư ký Tiền rực lửa.
Diệp Bắc Minh nhả ra hai chữ: “Đan dược”.
“Đan dược?”
“Đúng thế, đan dược”.
Thư ký Tiền thở dài một tiếng: “Đội Thiên Cơ đã dùng đan dược tốt nhất Long Quốc rồi, nếu không chỉ dựa vào tu luyện vật vả, đâu thể tập trung ba ngàn đại tông sư được”.
“Hơn nữa cậu cũng biết đấy, bồi dưỡng một võ giả, cần rất nhiều tiền tài! Một đại tông sư, ít nhất phải cần một tỷ”.
“Ba ngàn đại tông sư, là ba ngàn tỷ! Bằng khoảng GDP một tháng của cả Long Quốc”.
GDP một tháng có vẻ không nhiều.
Nhưng đây là một quốc gia!
Dùng sức mạnh của một quốc gia bồi dưỡng ba ngàn người này.
Càng đừng nói Long Quốc còn phải phát triển những mặt khác.
Không thể nào đầu tư toàn bộ vào một đội Thiên Cơ.
Diệp Bắc Minh trố mắt: “Đầu tư nhiều tiền như vậy sao? Các anh tiêu tiền vào việc gì?”
Thư ký Tiền thở dài một tiếng: “Vào việc huấn luyện hàng ngày, và các chi phí thiết bị”.
Diệp Bắc Minh cạn lời: “Tôi viết cho anh một đơn đan dược, chuẩn bị dược liệu theo đơn cho tôi”.
“Đến lúc đó tôi có thể luyện ra một lô đan dược cho các anh, nâng cao thực lực tổng thể của Long Hồn”.
“Một năm, ừm… 10 tỷ là quá đủ”.
“Cái gì?”
Thư ký Tiền hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520875/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.