“Hồi phục, hồi phục thật rồi, ơn đức của thần y Diệp như cha mẹ tái sinh!”
Hàn Kim Long khom lưng chín mươi độ với Diệp Bắc Minh.
Hàn Nguyệt kinh ngạc hô lên: “Ông nội, ông hồi phục thật rồi ư?”
“Đúng thế, Nguyệt Nhi, ông nội hồi phục rồi!”, giọng của Hàn Kim Long cũng vang sáng lên ba phần.
Hàn Nguyệt nước mắt lưng tròng!
Vì hai chân bị gãy, kinh mạch bị phế.
Mà ông nội mất đi thực lực đại tông sư!
Mấy năm nay, nhà họ Hàn ngày càng lụi bại!
Giờ đây, kinh mạch của ông nội được nối lại, một khi thực lực hồi phục như ban đầu.
Nhà họ Hàn rung chuyển Trung Hải đã trở lại!
Bề ngoài Diệp Bắc Minh chỉ cứu một mình Hàn Kim Long, nhưng thực tế đã cứu cả nhà họ Hàn.
Diệp Bắc Minh thu lại kim châm, bình tĩnh nói: “Kinh mạch vừa được nối liền, vẫn rất yếu, ông phải cẩn thận”.
“Được, được được!”
Hàn Kim Long gật đầu, coi lời của Diệp Bắc Minh là thánh chỉ!
Một vị thần y như vậy, nói gì cũng đúng!
“Đơn thuốc này, ông tự bốc thuốc uống, uống một tháng là được”, Diệp Bắc Minh lại kê một đơn thuốc đưa cho Hàn Kim Long: “Được rồi, tôi đi đây”.
Hàn Kim Long ngẩn người, vội vàng giữ lại: “Thần y Diệp, ở lại nhà họ Hàn tôi đi”.
“Nếu cậu không thích nơi này, tôi có thể tìm biệt thự khác cho cậu, trang viên cũng được”.
“Tôi còn có chút việc riêng”, Diệp Bắc Minh lắc đầu từ chối.
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520684/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.