“Không có ý gì, tôi không thích bị người khác uy hiếp, hiểu không?”, Diệp Bắc Minh mỉm cười.
Khương Sơn Hà sửng sốt!
Nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc.
Ông ta cân nhắc thiệt hơn, trầm giọng nói: “Bộ Trần, xin lỗi cậu ta đi!”
“Trưởng lão? Muốn tôi xin lỗi ư? Muốn tôi xin lỗi anh ta sao?”, Khương Bộ Trần tức sắp phát điên, đôi mắt đầy tia máu.
Ánh mắt Khương Sơn Hà lạnh lùng, quát nói: “Xin lỗi đi!”
Giọng ra lệnh vang lên.
Mặc dù Khương Bộ Trần trăm ngàn lần không muốn, nhưng cũng không dám trái lời, nói với Diệp Bắc Minh: “Xin lỗi, vừa nãy tôi không nên uy hiếp anh”.
Anh ta gần như là cắn răng để nói ra lời này.
“Cút đi”.
Diệp Bắc Minh khoát tay.
“Đi thôi!”
Khương Sơn Hà cho người dìu Khương Bộ Trần xuống xe.
Tàu cao tốc lại khởi hành.
Mấy người của gia tộc Cổ Võ còn đứng trên sân ga bên ngoài.
Nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh trong tàu cao tốc qua cửa sổ.
Vạn Lăng Phong tỏ vẻ mặt kinh ngạc: “Chủ nhân, thế này là sao?”
“Những người đó là người của gia tộc Cổ Võ ư?”
“Chắc là vậy”, Diệp Bắc Minh gật đầu.
“Sao cậu lại biết?”, Vạn Lăng Phong ngẩn người.
Ông ta và người của gia tộc Cổ Võ cùng ngồi một chuyến tàu cao tốc.
Mà lại không cảm thấy gì!
Diệp Bắc Minh lại phát hiện ra.
Rốt cuộc chủ nhân có thực lực thế nào? Quá đáng sợ!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520676/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.