“Có chuyện gì vậy?”
Ở đầu bên kia của toa tàu, mấy nam nữ thanh niên, và một ông lão nhìn qua.
Một cô gái trẻ lên tiếng, truyền âm nội công nói: “Người thanh niên đó, hình như tên là Diệp Bắc Minh gì đó!”
“Dạo này nhân sĩ Giang Nam gây tiếng vang khá lớn”.
“Người theo bên cạnh anh ta là chiến thần Lăng Phong, Vạn Lăng Phong!”
Một thanh niên cười lạnh lùng: “Chiến thần cái chó gì chứ, đất nước của thế giới phàm tục chỉ thích đặt mấy cái tên nghe có vẻ oai phong, thực tế thì chẳng chịu nổi một đòn!”
“Diệp Bắc Minh đó, tôi có thể đánh chết anh ta bằng một quyền!”
“Chiến thần Lăng Phong gì chứ, tôi có thể bắt ông ta quỳ xuống hát bài khuất phục”.
Sắc mặt ông lão bên cạnh trầm xuống: “Bộ Trần, đừng làm bừa!”
“Thế gia Cổ Võ có thể kéo dài đến ngày nay chính là vì không tham dự vào tranh đấu của thế giới phàm tục”.
“Long Quốc khác với vương triều phong kiến trong lịch sử”, ông lão lắc đầu.
“Có gì khác chứ? Vẫn là một đám gà gáy chó sủa”, Khương Bộ Trần tỏ vẻ mặt khinh thường.
“Người tên Diệp Bắc Minh đó nhìn qua đây đấy!”
Cô gái trẻ nói.
Một anh chàng khác lên tiếng: “Chẳng lẽ phát hiện ra chúng ta rồi ư?”
“Không thể nào, Diệp Bắc Minh là cái thá gì mà có thể phát hiện ra chúng ta?”, Khương Bộ Trần lắc đầu.
Nhưng liền sau đó.
Vẻ mặt của mấy người gia tộc Cổ Võ biến sắc.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520673/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.