“Tôi có thể giúp anh nhìn thấy ông ta từ xa một lần, nhưng anh không thể nói chuyện với ông ta, hơn nữa, anh cũng không đến gần ông ta được đâu! Bên cạnh ông ta có rất nhiều vệ sĩ”.
“Tôi dẫn anh vào, anh nhìn thấy Diệp Minh Viễn một lần, hai chúng ta hết nợ”.
Diệp Bắc Minh tùy ý trả lời: “Được”.
Chỉ cần có thể nhìn thấy Diệp Minh Viễn là được.
“Lên xe”.
Ngụy Yên Nhiên mở miệng.
Diệp Bắc Minh nhanh nhẹn bước lên.
Vừa rồi Ngụy Yên Nhiên còn tưởng rằng Diệp Bắc Minh nhìn thấy chiếc Rolls Royce, cho nên mới thay đổi chủ ý.
“Cậu Diệp, cửa phủ đệ có người đến, tự xưng là người của bộ đội đặc chủng Long Hồn”.
“Trong bọn họ còn có một người là tướng quân Dư Thiên Long gì đó, nói muốn gặp cậu!”
“Long Hồn?”
Diệp Bắc Minh nhướn mày: “Đi, đi xem sao”.
Anh đi đến cửa lớn phủ Diệp, quả nhiên nhìn thấy có ba người đứng dưới bậc thang.
Một người đàn ông trung niên đứng bất động như núi!
Một thanh niên bóng lưng thẳng tắp!
Một cô gái như hoa, mặt đẹp kiêu ngạo!
Ba người đứng thành hình tam giác, tất cả đều đứng thẳng tắp ở đó.
Diệp Bắc Minh đứng trên bậc thang, cũng không có ý muốn đi đón tiếp, anh nhàn nhạt nói: “Ba vị có chuyện?”
“Anh thái độ gì đấy?”
Đường Văn Quân lập tức giận dữ.
Bọn họ đến từ lâu rồi, Diệp Bắc Minh mới lững thững đi ra.
Ngay cả bậc thang cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520600/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.