“Nếu lời anh nói là thật, tôi có thể giúp anh. Tôi lập tức về điều tra, hơn nữa sẽ báo cáo chuyện này lên trên”.
Diệp Bắc Minh cười lạnh: “Vì sao tôi phải tin tưởng cô?”
“Ngư Ấu Vy tôi ghét ác như kẻ thù, nếu chiến thần Lăng Phong và vua Giang Nam thật sự cấu kết nhau gây án, sát hại người thường thì dù có là chiến thần, chúng tôi cũng sẽ xử lý!”, Ngư Ấu Vy tỏ ra hiên ngang lẫm liệt.
Diệp Bắc Minh có chút sửng sốt.
Cô gái này có bị khờ không vậy?
Chỉ dựa vào thân phận nữ binh vương nhỏ bé của Long Tổ mà đòi làm dao động địa vị của chiến thần Lăng Phong?
Quá khờ khạo!
Đúng là quá ngây thơ!
Khờ khạo tới mức… có chút đáng yêu! Đây là binh vương của Long Tổ, sao lại suy nghĩ non nớt đơn giản đến vậy?
Diệp Bắc Minh thà tin tưởng rằng mấy ông lớn kia bao che lẫn nhau chứ không hề tin là Ngư Ấu Vy có thể đi điều tra chiến thần Lăng Phong vì bố mẹ của anh?
“Tôi xin thề!”
Ngư Ấu Vy đột nhiên giơ một tay lên.
“Ưm…”
Vừa giơ tay lên thì miệng vết thương trên vai bỗng truyền tới cơn đau nhói.
Diệp Bắc Minh đi tới, lấy ra ba kim bạc, đâm vào bả vai Ngư Ấu Vy.
Kim bạc đâm vào trong thịt, thoáng chốc đã biến mất.
Máu trên vai Ngư Ấu Vy ngừng chảy.
Cũng không còn đau nữa!
Cô ta có chút bất ngờ nhìn Diệp Bắc Minh: “Vì sao anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520503/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.