Ngay cả tiếng tim đập của Hạ Nhược Tuyết, Diệp Bắc Minh cũng có thể nghe được rõ mồn một!
“Bắc… Bắc Minh?”, hơn một tiếng sau, Hạ Nhược Tuyết vẫn không ngủ, nhỏ giọng gọi.
Diệp Bắc Minh không đáp.
“Ngủ rồi hả? Hừ, vậy mà cậu cũng ngủ được”, Hạ Nhược Tuyết khẽ hừ, có chút tức giận nói: “Đúng là một tên ngốc, tớ đã chủ động thế rồi! Cậu nói chuyện với tớ đi”.
Hạ Nhược Tuyết nói xong bèn sáp lại gần Diệp Bắc Minh.
Cô ấy bỏ con gấu bông ra chỗ khác.
Sau đó, áp ngực vào lưng Diệp Bắc Minh, dùng một tư thế cực kỳ mập mờ ôm lấy anh.
Diệp Bắc Minh cảm giác được sự mềm mại của con gái ở sau lưng, suýt nữa run lên.
May mà vận chuyển nội lực, bình tĩnh lại!
Nhược Tuyết, cậu đây là muốn tớ phạm tội hả?
“Năm năm qua, cậu đã trải qua những gì?”
“Tuy rằng cậu chẳng nói gì hết, cười lên cũng rất nhẹ nhàng”.
“Nhưng tớ biết, 5 năm qua, cậu chắc chắn rất khó chịu!”, Hạ Nhược Tuyết dịu dàng nói.
“Nếu đã trở về thì tớ chắc chắn sẽ không cho cậu đi nữa”.
Hạ Nhược Tuyết ôm chặt hơn nữa.
Chẳng biết bao lâu sau, Hạ Nhược Tuyết nặng nề chìm vào giấc ngủ, khóe miệng cong lên một nụ cười.
Giờ phút này, là lúc mà cô ấy hạnh phúc nhất trong cuộc đời!
Bỗng dưng, Diệp Bắc Minh nhướn mày, cảm nhận được một luồng sát khí ập tới.
Bên dưới khu chung cư có vài bóng đen xuất hiện.
Tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520497/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.