Trái tim nhỏ bé của Hạ Nhược Tuyết nhất thời rối loạn.
Diệp Bắc Minh cười mỉm chi: “Được thôi, tớ ra ngoài ngủ ghế sofa”.
Nói xong, Diệp Bắc Minh định đẩy cửa ra ngoài, Hạ Nhược Tuyết lên tiếng: “Đừng… cậu ngủ ở ngoài, tớ cũng sợ, ở lại trong phòng đi”.
“Nhưng phòng này cũng không có giường nào khác”, Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Hạ Nhược Tuyết buột miệng: “Không sao, giường của tớ to lắm”.
Gương mặt cô ấy lập tức nóng bừng, nhanh chóng giơ búp bê lên: “Tớ không có ý đó, tớ đặt con búp bê này ở giữa”.
“Cậu đừng vượt giới hạn! Tớ ngủ bên trong, cậu ngủ bên ngoài, được không?”
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lúc, sau đó đồng ý.
Hai người nhắm mắt lại ngủ. Hạ Nhược Tuyết quay lưng về phía anh, tim đập thình thịch điên cuồng!
“Trời ạ! Bắc Minh, Bắc Minh ngủ chung giường với mình?”
“Hạ Nhược Tuyết ơi là Hạ Nhược Tuyết, mình đang nằm mơ sao? Mình không phải đang nằm mơ chứ?”
Cô ấy hưng phấn, hoàn toàn không ngủ được.
Mặc dù Diệp Bắc Minh nhắm mắt, nhưng với thực lực của anh, sao có thể không biết trạng thái của Hạ Nhược Tuyết?
Thậm chí…
Ngay cả tiếng tim đập của Hạ Nhược Tuyết, Diệp Bắc Minh cũng có thể nghe được rõ mồn một!
“Bắc… Bắc Minh?”, hơn một tiếng sau, Hạ Nhược Tuyết vẫn không ngủ, nhỏ giọng gọi.
Diệp Bắc Minh không đáp.
“Ngủ rồi hả? Hừ, vậy mà cậu cũng ngủ được”, Hạ Nhược Tuyết khẽ hừ, có chút tức giận nói: “Đúng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520494/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.