“Hàn Nguyệt, là ai vậy?”
Nhóm bạn học của Chu Nhược Giai đều có chút tò mò.
“Thế gia của Trung Hải, trưởng tôn nữ của nhà họ Hàn”, Lâm Kiêu giải thích.
“Là nhà họ Hàn đó sao?”
Nhóm người Tô Ấu Ninh đều không nhịn được tặc lưỡi.
Nhà họ Hàn chính là thế gia hàng đầu của Trung Hải, Hàn Nguyệt lại là viên minh châu trong lòng bàn tay của nhà họ Hàn, cô ta sao lại đến đây?
Đợi chút!
Hàn Nguyệt vậy mà lại ở Giang Nam, như vậy ông lão đang ngồi trên xe lăn kia là?
“Ông cụ của nhà họ Hàn, Hàn Kim Long!”, có người thấp giọng nói.
Đồng tử trong mắt của tất cả mọi người đều co lại, lập tức đoán ra được thân phận của người ngồi trên xe lăn.
“Đừng nói linh tinh”.
Lâm Nhan vội vàng quát một câu, đè thấp giọng nói: “Cẩn thận rước chuyện vào người, đừng đùa cợt ở đây, lời không nên nói thì đừng nói, cái không nên nhìn thì đừng nhìn”.
Nhóm nam thanh nữ tú này vội vàng cúi thấp đầu xuống.
Nhà họ Hàn ở Trung Hải là nhân vật cực lớn, là một gia tộc hàng đầu danh xứng với thực ở Trung Hải.
“Nhà họ Hàn này rất mạnh à?”, Diệp Bắc Minh hiếu kỳ hỏi.
“Rất mạnh đó! Một nhà họ Hàn có thể so được với bốn thế gia lớn của Kim Lăng”, Chu Nhược Giai nhỏ giọng đáp.
“Ồ, vậy à”.
Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu.
“Ông nội, trong một tháng này tinh thần ông đã tốt lên nhiều, nếu như lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520463/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.